18.7.10

A


Một tháng trôi qua thật là nhanh. Mỗi ngày thức dậy lại thấy mọi thứ thay đổi. Càng ngày càng phát hiện ra là "A" có thật nhiều điểm đáng yêu. :D Từ việc mỗi bữa ăn hàng ngày A cố gắng tập nói những từ tiếng Việt đơn giản, A không còn gọi tên em như trước nữa mà thay vào đó là tiếng "em" ngượng nghịu. Em đã từng nói với A rằng việc nghe 1 câu nói thương yêu bằng tiếng mẹ đẻ của em sẽ khiến nó mang một ý nghĩa vô cùng đặc biệt nếu so với tiếng Thái và thế là A thỉnh thoảng vẫn thì thầm rằng "A thích em" mà đôi khi em nghĩ mãi mới ra rồi ngồi cười một mình. A chịu khó ngồi giảng bài cho đến khi em hiểu để em luôn trêu rằng A là "từ điển tiếng Thái di động" của em. A gật gù mà bảo vậy thì lúc nào em cũng phải mang theo rồi. Dạo này công việc và việc học hành dồn dập. Có những lúc trông em bơ phờ như một con mèo hen hết hơi. Lúc đó em nghĩ đến A và mọi người trong gia đình. Em gọi điện để nghe mẹ an ủi và A thì vội vàng bắt em ăn một đống những đồ ngọt mà theo các nhà khoa học là có lợi cho sức khoẻ. A hỏi em rằng đã có người con trai nào từng nấu cơm cho em ăn chưa? đã có ai từng vừa giặt quần áo vừa hát những câu mà em nghe rồi cười đau cả bụng chưa nhỉ? Chưa bao giờ đâu A ơi. Cuộc sống của em từ trước tới nay chỉ có gia đình và bạn bè. Đây là lần đầu tiên em được một người con trai toàn tâm toàn ý chăm sóc em. Em thấy bỡ ngỡ và ngượng nghịu như đứa trẻ lần đầu tiên được thấy một thế giới khác. Em biết mọi thứ rồi sẽ có thể đổi thay nhưng giờ em sẽ sống trọn vẹn với những điều ngọt ngào này đã.
Cảm ơn A của em!




****************************Cảm ơn bạn đã ghé vào và cùng chia sẻ.^-^Xoài