Ngày mình quyết định mua con máy này mình cũng bị ảnh hưởng đam mê máy Nikon từ người bạn đã giới thiệu cho mình. Tiếng máy giòn và đặc trưng mỗi khi bấm máy khiến người chụp có cảm hứng và say mê hơn (không hiểu người khác thì thế nào). Những khi không có em Nikkon đi bên cạnh thì chỉ đành lôi em điện thoại ra thôi. Không nét bằng nhưng nhiều khi nó giúp mình lưu giữ được những cảm xúc mà nó chỉ hiện hữu trong giây phút đó mà thôi.
Quay lại chuyện chính đang định kể. Chả là dạo này buổi sáng mấy chị em có hứng đi tập thể dục trở lại. Buổi chiều giờ không có thời gian nữa nên đành quay ra đổi thành buổi sáng. Nhưng quả thật là mỗi buổi sáng thức dậy, cùng nhau lang thang trên những con đường mới khiến người ta có cảm giác thật mới mẻ. Một bụi cây, một cành hoa, một ngôi nhà, ... cũng đều như khác lạ trong mỗi buổi sớm mai. Mình nói mỗi ngày hãy tự khám phá ra một lối đi mới được không?
Và mải miết chạy để khám phá
Một bụi hoa bằng lăng nhỏ xíu
Những cành bươm bướm lẻ loi bên bức tường
Chiếc mũ ai bỏ quên nằm vắt vẻo trên cành cây
Ngôi chùa nằm sau cánh cổng cũ kĩ
Chiếc chòi với lá khô rụng
Những hàng cây trơ trụ tưởng như không còn sự sống
Hi hi, chỉ có 3 cái bóng trên con đường xa tít
****************************
Cảm ơn bạn đã ghé vào và cùng chia sẻ.
^-^
Xoài
No comments:
Post a Comment